6 thg 7, 2009

THO


Những ngày xa em


Trong những ngày xa em
Anh đói em
Anh khát em
Anh vỡ ra rằng
Em chính là cơm là nước

Trong những ngày xa em
Anh nổ lực làm những điều bất lực
Anh vẽ tranh
Tặng mắt em không hành trang đắm đuối
Anh soạn nhạc
Tặng tai em ẩn dưới làn tóc rối
Anh nấu cơm gà
Tặng bao tử em mà bây giờ đã lên mốc trắng

Trong những ngày xa em
Anh tự hỏi
Mình là ai sao nhiều tài năng đến thế
Những tài năng khi xa em mới có
Nhìn đĩa cơm chó đi ngang không ngửi
Anh mới biết rằng
Anh rất cần em
Như bào thai cần cuống rún chưa lìa

Trong những ngày xa em
Anh nhìn em rõ ràng mà không cần kính
Em đam mê
Vì em nguyên sơ
Em hiền hòa
Bởi em quyền lực
Em trải lòng
Bởi em bí ẩn
Em là vũ trụ anh không bao giờ đi khắp
Cho dù trăm năm cho dù triệu năm

Trong những ngày xa em
Anh thật gần em đến không còn khoảng cách
Nên anh phải về phải về
Để
Có khoảng cách ngăn

Ngô Phan Lưu

Không có nhận xét nào: