2 thg 1, 2009

Tieu luan


Kỹ thuật giết Rồng

Trong đời có nhiều việc xem ra có lý, nhưng lại đầy ảo tưởng. Nhưng đầy ảo tưởng lại xem ra có thực. Lúc ấy, chúng ta chỉ còn biết ngỡ ngàng nín thinh. Nín thinh ngỡ ngàng vì gặp một vùng sáng lạ đã ló ra.
Sách Trang Tử, trong thiên Liệt Ngự Khấu, có bài “Kỹ thuật giết Rồng”: “Chu Bình Man theo học kỹ thuật giết Rồng của Chi Li Ích. Anh ta hao tốn tài sản gia đình đến ngàn vàng, và mất suốt thời gian đến ba năm mới học thành tài.
Nhưng sau khi hạ sơn, anh ta đi khắp thiên hạ mà chẳng tìm thấy một con Rồng nào để giết.”
Chuyện trong sách Trang Tử làm ta phải suy nghĩ. Đó là, con Rồng đâu có mà học kỹ thuật giết nó! Vậy mà Chu Bình Man vẫn bán tài sản theo học. Nhưng, chuyện dại dột này của Chu Bình Man, chúng ta hãy bàn sau. Chuyện đáng nói trước nhất ở đây chính là, thầy Chi Li Ích đã dạy kỹ thuật giết Rồng. Ngay thầy Chi Li Ích cũng biết con Rồng là không có, vậy mà vẫn dạy kỹ thuật giết Rồng! Việc này là thế nào?
Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi mới vỡ ra rằng, thầy Chi Li Ích quả là “siêu Sư”. Việc dạy kỹ thuật giết Rồng của thầy sai hay đúng, chẳng ai biết đâu mà phê phán. Thầy muốn dạy Chu Bình Man sao cũng được! Kỹ thuật để giết một con Rồng tưởng tượng quả là muôn hình muôn vẻ. Hóa ra, thầy Chi Li Ích dạy về kỹ thuật sáng tạo. Và, Chu Bình Man vô tình đã học phép sáng tạo kỳ khôi của Thầy.
Đến đây, chúng ta hãy tưởng tượng tiếp về chuyện này…Khi Chu Bình Man học thành tài, hắn ta không tìm thấy con Rồng ở đâu cả, lúc đó ắt Chu Bình Man sẽ nhìn một con - vật – gì – đó – thành – con - Rồng! Và, dĩ nhiên Chu Bình Man vẫn áp dụng được kỹ thuật giết Rồng của thầy Chi Li Ích. Việc này khiến chúng ta giật mình và hoảng hốt. Giật mình vì thấy tầm cỡ vĩ đại của ngài Trang Tử. Hoảng hốt vì thấy “kỹ thuật giết Rồng” đi vào đời sống!
Ngài Trang Tử không những là một nhà triết học lớn, ngài còn là một nhà văn cự phách. Ngài tên thật là “Chu”. Người nước Tống đời Chiến Quốc. Sinh vào năm 369, và qua đời năm 286 trước Công Nguyên.
Về chuyện “kỹ thuật giết Rồng”, mới nghe có thể rất khôi hài, nhưng suy nghĩ rốt ráo có thể làm chúng ta sợ hãi. Để hình tượng hóa vấn đề cho dễ hiểu, tạm thời có thể lấy hình tượng như sau: “Kỹ thuật giết…” là “mũi tên” đang lao tới. “Rồng” là “đích”. Không có “Rồng” ư? “Mũi tên” sẽ găm vào “đích khác” trên đường đi của nó. Và “đích khác” lập tức biến thành “Rồng”. Như thế, con Cóc, con Nai, con Dế, con Giun…có thể chết, vì đã bị biến thành Rồng!
Tôi hiểu ngài Trang Tử theo ý tôi…Xin cảm ơn Ngài! Đa tạ!


Ngô Phan Lưu

Không có nhận xét nào: