25 thg 7, 2008

Goc nhin van hoc

Báo TIỀN PHONG


Ngô Phan Lưu thành danh có thể nói là muộn. Anh sinh năm 1946. Đang là sinh viên Triết ĐH Văn khoa Sài Gòn dưới thời chế độ cũ, anh bị động viên đi Sĩ quan trù bị Thủ Đức. Sau 1975, làm nông dân.

Ngô Phan Lưu chuyên viết “ác”
Ngô Phan Lưu bắt đầu viết từ năm 1995, cách đây 10 năm mới công bố tác phẩm lần đầu tiên. Năm 2004, ra tập truyện ngắn đầu tay Người không giăng câu Kiều (NXB Văn hóa Thông tin).
Anh cho biết khi chưa ai biết mình viết văn thì bà con lối xóm đã gọi anh là ông Ba Lưu nhà văn- vì anh hay đọc sách.
Nhỏ thó, nhanh nhẹn, Ngô Phan Lưu say mê và đến với môn Teakwondo trước văn chương.
Tỉnh rụi, Ba Lưu làm cho đám phóng viên cười phá lên khi phân bua: “Đầu tiên tôi làm thơ. Thơ dở quá viết truyện. Đấy quy luật mà! Vô con đường văn chương thì phải làm thơ đã. Thất bại thơ thì viết truyện. Truyện thất bại nữa mình làm nhà phê bình. Phê bình hỏng nữa thì làm NXB. Xuất bản lỗ thì mình quay lại làm thơ!”.
Đọc Buổi sáng biến mất và Cơm chiều và căn cứ vào phát ngôn của anh trên Văn nghệ, có thể xem anh (sẽ) là nhà văn chuyên viết về cái ác?
Có thể lắm. Nhưng viết cái ác trên nền tảng thiện, lòng thiện. Có những câu tôi tự hỏi nhấn chìm tôi. Thí dụ người ta quý cái gì? Đương nhiên quý cái thiện.
Người ta ghét gì, sợ gì? Đương nhiên là cái ác. Nhưng hỏi một câu nữa. Vậy cái ác sợ gì? Cái ác sợ cái ác hơn thôi. Còn cái ác không ngán cái thiện đâu! Đấy là một vấn đề cực kỳ gay go. Vậy mình phải làm sao phát huy cái thiện. Còn cái ác mình phải đối mặt.
Anh viết về đề tài cái ác từ xưa hay gần đây mới viết?
Nó cứ ám ảnh tôi hoài. Trong tương lai tôi cũng viết theo chiều hướng nặng vậy, u ám nhiều đấy! Ca ngợi tôi viết không được. Trốn tránh cái ác, tôi viết không có chiều sâu.
Viết về cái ác thường bị nhiều người ghét hơn. Anh gặp trở ngại gì chưa trong cuộc sống do chuyện viết lách?
Có nhiều người đọc sách tưởng “tôi” trong truyện là tác giả hay sao đó, cứ nói ổng đấy, ác thế! Đọc những cái ấy người ta ít bằng lòng. Nhưng đấy là họ suy nghĩ chưa tới thôi. Thật sự cái ác mình không thể lẩn tránh được mà phải dũng cảm đương đầu.



NMHà

Không có nhận xét nào: