
gặp em
Lâu quá bây giờ gặp lại
Trông em cũng như rằm xưa
Thời gian thấy em phải tránh
Xênh xang áo lụa vẫn nồng
Em cứ là Thơ nằm bên lề Thơ
Viết hoa cả chữ viết thường
Rộn ràng là bao gió mát
Thổi từ phía em trầm hương
Mắt em vẫn trong lấp lánh bóng tối
Môi em vẫn đỏ nên rực vết thương
Vai em vẫn tròn nên tay biết khóc
Cũng như mùa Xuân anh làm mùa Xuân
Sóng vỗ ngày qua bãi cát
Cần cù thác đổ rừng xanh
Trăng chưa hao gầy vẫn thế
Nên anh buộc mình làm đêm
Em đẹp mùa Xuân cũng đẹp
Anh nhủ mình phải yêu lần hai
Cả đến lần ba hay là lần bốn
Cũng như mùa Xuân giáp vòng...
Ngô Phan Lưu

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét